Mô tả
Thông tin chi tiết về Combo Về Ngang Quán Không, Những Sườn Núi Lấp Lánh
Tác giả | Lê Minh Khôi, Bùi Diệp |
Loại bìa | Bìa mềm |
SKU | 6191524363888 |
Về Ngang Quán Không
Về Ngang Quán Không là một cuốn tản văn đặc biệt vì tác giả Bùi Diệp viết về quê ngay khi đang sống ở quê. Đó là một điểm khác biệt với các cây bút khác. Nhiều cây bút viết về quê khi đã xa quê. Như Võ Phiến viết về Quy Nhơn khi đã vào Sài Gòn. Như Vũ Bằng viết về Hà Nội khi đã vào Sài Gòn. Nhưng cái quê trong Bùi Diệp, hầu hết là quê xưa, là kỷ niệm cũ hay là những vẻ đẹp có nguy cơ biến mất khỏi đời sống này.
“Cái ý tưởng những gì đi qua đời người đều như cơn gió cho tôi cảm giác vừa thú vị vừa buồn bã” (Chân dung gió). Đó có lẽ cũng là ý tưởng xuyên suốt để Bùi Diệp viết nên tập tạp văn này.
“Những lúc hoang mang, chán chường nhất tôi lại gặp mình ở con phố Trịnh Công Sơn, một xứ sở âm nhạc với những thông điệp ngụ ngôn gởi đến đồng loại rằng mọi người ơi đừng bao giờ biến đời mình thành những quán không. Quán không là quán ế, là chợ chiều, là thiếu vắng bóng người. Quán cuộc đời mà chỉ có bàn im hơi bên ghế ngồi/ ngày đi đêm tới đã vắng bóng người thì buồn và hờ hững biết bao nhiêu!” (Trích Về ngang quán không).
Nhưng, đâu chỉ Bùi Diệp, mỗi chúng ta trong cõi đời này, ai cũng đều muốn sống một cuộc đời không vô ích, một cuộc đời dù lặng lẽ cách mấy, nhưng tuyệt đối không hững hờ, tẻ nhạt.
Đọc Về ngang quán không là dịp để ta dừng lại thật lâu ở những nẻo quê và nẻo tâm hồn trong trẻo, vốn từng có nơi mỗi con người.
Những Sườn Núi Lấp Lánh
Trong giới cầm bút, cái tên Lê Minh Khôi có thể chưa nhiều người biết đến, nhưng nếu nói tên Mạc Đại thì hẳn nhiều người vẫn nhớ. Mạc Đại đã viết những bài tản văn chứa chan cảm xúc về tình đời, tình người từ thời còn Blog Yahoo 360 và được “lưu truyền” rộng rãi trêninternet. Nếu ai đã theo dõi Lê Minh Khôi từ thời điểm ấy cho đến lúc cầm trên tay tập tản văn Những sườn núi lấp lánh , chắc đều phải công nhận: Hiếm có tác giả nào tiếp dẫn được cái tinh tế của tâm hồn và tính thơ thấm đượm trong ngôn từ vào thể loại tùy bút – tản văn như Lê Minh Khôi.
Với Những sườn núi lấp lánh, Lê Minh Khôi viết những chuyện rất đời thường màrưng rưng cảm xúc: có anh bán thơm giá 10 ngàn 3 trái, có tiếng rao đêm lạc thỏm giữa phố phường, có vụ kẹt xe ngắc ngứ trong đô thị, có cậu nhóc chăn bò ham chơi… Lê Minh Khôi cũng viết về những trăn trở, đau khổ rất đời thường: nỗi cô đơn, băn khoăn tìm cho mình mộtlẽ sống, bệnh tật, đói nghèo, sự bất an, ước mơ được sống yên lành… Vì lẽ gần gũi như vậy nên những tâm tư được giãi bày ấy đã chạm đến được trái tim của người đọc.
Nghề bác sĩ giúp Lê Minh Khôi mục kích rất gần nỗi đau đớn và thường phải tiếp xúc với lằn ranh sự sống – cái chết mong manh. Nhưng chính trái tim biết đập thổn thức vì trần gian mới giúp cho Lê Minh Khôi cảm nhận những cung bậc trầm lắng của cuộc đời. Tập tản văn là niềm vui hồn nhiên của trẻ thơ, là sự thấu cảm trước cái đẹp đang hiển hiện hay dần tàn phai, nhưng trên hết nó là nỗi đau đáu về kiếp người của một “tuổi thơ đã biết buồn”.
Đánh giá
Clear filtersChưa có đánh giá nào.